Vụn vỡ…
“Ta đang loạn trong thời nhớ, nhớ đứng đầu câu, đủ hiểu chữ nhớ trong ta quá nặng vì giờ chẳng biết người ở đâu ”. Một giai điệu bài ráp em yêu thích vang lên sao mà lòng nhói đến thế, ngồi bên cửa sổ cô gái thẫn thờ nhìn những hạt mưa xuân tí tách bên hiên. Người ta thường nói nhạc ráp rất khó nghe và không hay nhưng ai đâu biết nó lại ý nghĩa đến thế và tâm trạng như xoáy vào tâm can. Không biết vì đâu mà khóe mi cô cay cay, đôi mắt vô hồn nhìn về xa xăm, phải chăng cô đang nhìn về cái quá khứ ấy, cái quá khứ đã đi xa mãi mà cô không nên nhớ.